Trang

30 thg 11, 2022

Phần 2: Mẹ ơi, mẹ thương con nhưng đừng mất bình tĩnh khi con khó ở nhe

 Phần 2: Mẹ ơi, mẹ thương con nhưng đừng mất bình tĩnh khi con khó ở nhe

        Sau có con và chăm chúng, nhất là những đêm con sốt, vặn người khó ở mà người mất bình tĩnh nhất là mẹ của chúng, với “tất cả vì tình thương thôi mà con”. Chính tình thương con quá đỗi của vợ tôi, cũng làm tôi cuốn và những vòng xoáy mất bình tĩnh thiếu suy xét tận tường các khía cạnh hiện tượng mà con mình đang mắc phải, bé khóc không dứt, đến khi đỏ người từng mảng, nhìn thật xót. Ngay lúc đó như có một luồng điện làm tôi giật mình, tôi tự nhủ sao lại mất bình tĩnh như thế này sao mà giải quyết !!!!? 

        Và tôi bắt đầu hít thở cho thật bình tĩnh, sau đó suy xét lại từng yếu tố có thể gây ra những “problem” (“vấn đề”). 

        Vấn đề đầu tiên: khi bé mới ra đời, vừa ra khỏi bụng mẹ, đứa bé bị chuyển hai cách sống giữa “Tiên thiên” và “Hậu thiên”, chắc có lẽ giống như một con người tuột dốc xuống một vực sâu thẳm, chắc là hoảng sợ lắm. Từ trạng thái thở bằng rún, tự nhiên bây giờ lại thở bằng mũi, một bên là chỉ một mùi tình thương từ dòng máu mẹ bây giờ phải ngửi thấy đủ mùi từ ester phòng mổ, phòng sinh, mùi các loại không biết gì cả với một cái mũi mới tinh đầy nhạy cảm. Từ một chỗ không phải hả miệng ra ăn mà ăn bằng dòng dinh dưỡng tinh khiết nhất trên vũ trụ đầy yêu thương bây giờ phải hả họng ra nuốt, con biết nuốt sao đây mẹ, bâng khuâng quá, đã vậy mà con mút hoài không thấy thứ gì cả làm sao đây? Con thấy tủi thân quá, cứ giống như con bị bỏ rơi vậy nên con chỉ biết khóc, khóc thật to, mẹ có biết không? Tôi trầm lặng trong trạng thái đó và nhìn về những điều mà con mình sẽ phải đối mặt với cuộc sống lạ lẫm này. Tôi phải giải quyết sao đây, mình đã từng là con lúc mới ra đời cơ mà, hãy suy nghĩ đi để tìm điều gì đó đi, tôi tự thúc giục tôi.

        Vấn đề thứ 2: Bộ đồ cho con mặc để che dấu ấn vườn địa đàng, ba mẹ thật là thương nên đã mua cho con một bồ đồ thật đẹp, giặt ủi thẳng thớm, thơm tho bằng nhiều chất xả được nhà sản xuất quảng cáo là sẽ rất mềm mại, rất thơm. Nhưng sao con mặt vào không cảm nhận được mùi thơm vì với con mùi chất nước êm dịu tình thương của mẹ, mà hằng đêm ba áp tai vào nói chuyện với con quen hơn, thân thương hơn. Con muốn nói với ba mẹ lắm, đối với con cái mùi thân thương kia đỡ làm con khó chịu với một hệ thống cảm nhận mùi còn đơn sơ và hệ thống dây dẫn thần kinh còn quá mong manh. Con cũng muốn nói cho ba mẹ biết cây hoa sữa ngoài đường đã làm cho ba mẹ mất ngủ mỗi tối nó nở ngào ngạt thơm, nếu tốt tại sao ba mẹ lại ngủ không được khi ngửi nó… Chưa kể da của con không thấy mịn như ba mẹ nghĩ, con chỉ thấy cái gì đó cắn cắn ở da con, vì sao ba mẹ biết không? Vì con được tình yêu thương ba mẹ bao bọc bằng chất nước xuất phát từ tình thương ba mẹ mềm mại lắm ba mẹ biết không? Và tôi đã tâm sự bằng sự tĩnh lặng đó với con tôi. Và tôi nhớ lời mẹ tôi, người đã dạy tôi những kiến thức y học thường thức hữa ích đầu tiên về cách ăn, cách uống, cách đối nhân xử thế đầy tình yêu thương: “con cứ đi xin đồ của của chị hàng xóm mà mặc cho con bé để lấy cái huông dễ nuôi”… đúng là lúc nghe khi bé chưa ra đời, câu nói nghe thật là mê tín dị đoan, nhưng nếu chịu bỏ đi cái “tôi luôn đúng”, tôi chợt hiểu ra lời mẹ tôi thật vi diệu, một thứ mình không thể cảm nhận được vì mỗi người có một cảm nhận về sự mềm mịn khác nhau, và bé cũng vậy. Phóng xa hơn nữa của việc suy luận có lý, mẹ tôi hoàn toàn có lý với những quần áo cũ, được giặt đi giặt lại giữa các bà mẹ nuôi con đúng là có huông, mà huông này là gì? Đó là sợi vải đã mềm tới mức mà một làn da nhạy cảm có thể chấp nhận được, vả lại con mình mới ra đời bạn ấy đâu biết làm đẹp hay se sua với ai, bạn ấy chỉ cần sự yêu thương skin to skin của cha mẹ. Ngẫm lại tôi mới thấy chắc có lẽ tôi và bà xã thích se sua con mình đẹp hơn con người khác chứ không phải đây là điều bạn ấy muốn.

(Cho tôi được tiếp sau vì tôi phải làm việc rồi, lương tâm thấy lấy cắp thời gian của công ty như vậy là đã quá)

(ngày 30-11-2022, Tùy Phong Phi Vân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét